Tại hạ nữ thuật sư - Chương 12
Chương 12: Rốt cuộc cô là ai?
Cô bước lên ấn chuông cửa, nhưng không có ai mở cửa.
Bách Chu thầm nói không hay rồi, chẳng lẽ anh chàng giao hàng kia đã ra tay rồi sao?
Cô đá lên cửa một cái, tiếng va chạm rất lớn, chân thì đau mà cửa không hề có phản ứng gì.
Đây là cửa chống trộm, người bình thường sao có thể đá đổ được.
TV đúng là lừa người mà.
Lúc cô đang nghĩ có nên trèo cửa sổ hay không, cánh cửa bỗng nhiên mở ra.
Văn Quân Chỉ đứng ở cửa, hơi sửng sốt nói: “Sao lại là cô?”
Bách Chu dứt khoát nói: “Cậu sắp chết rồi.”
Văn Quân Chỉ lại lần nữa sửng sốt: “Cô gái này, nửa đêm nửa hôm đến đá cửa nhà tôi, mở miệng là nguyền rủa tôi chết, cô không biết lịch sự là gì à?”
Bách Chu không thèm để ý anh ta, ngó vào bên trong: “Anh chàng giao hàng kia đâu?”
“Anh ta đang giúp tôi bày cơm.” Văn Quân Chỉ nói.
Bách Chu ngạc nhiên hỏi: “Anh ta còn có loại dịch vụ này sao?”
Văn Quân Chỉ nói: “Nơi này là tiệm ăn tại nhà, đầu bếp đều là con cháu của đầu bếp có tiếng, tất cả phí phục vụ đã thanh toán xong.”
Nói ngắn gọn, bữa cơm này rất đắt, chỉ riêng tiền công của anh chàng giao hàng cũng đủ để dọa người, chứ nói gì đến việc anh ta giúp bày cơm, kể cả việc anh ta đút có cho cậu ta ăn cũng không thành vấn đề.
Đúng lúc này, anh chàng giao hàng bước tới, trầm giọng nói: “Ngài Văn, cơm đã dọn xong, tôi đi đây.”
Văn Quân Chỉ đang định đồng ý, bỗng nhiên Bách Chu nhảy lên đi, cô dùng tốc độ cực nhanh kéo khẩu trang của anh ta xuống.
Tốc độ nhanh đến kinh người, Văn Quân Chỉ lại bất ngờ thêm lần nữa.
Cô ta biết khinh công sao?
Nhưng ngay sau đó, cậu đã bị anh chàng giao hàng thu hút, không nhịn được mà nheo mắt.
Dưới lớp khẩu trang ấy, là một gương mặt vô cùng đáng sợ!
Anh ta không có quai hàm.
Không phải, loại quỷ này không có quai hàm, mà quai hàm giống như bị thối rữa, lộ ra lợi máu thịt lẫn lộn, nhìn qua thì giống bộ xương khô, nhưng vừa kinh khủng vừa buồn nôn.
Tựa như ác quỷ từ địa ngục bò ra.
Anh giao hàng khiếp sợ, sau đó nhìn Bách Chu bằng ánh mắt đầy oán hận, nhanh chóng lùi về sau.
Văn Quân Chỉ quát lớn: “Đứng lại!”
Lời còn chưa dứt, bỗng “bụp —” một tiếng, đèn tắt, căn nhà chìm vào bóng tối.
Văn Quân Chỉ dừng bước, nghe thấy Bách Chu đứng cạnh nói: “Tôi nói cậu sắp chết, giờ tin chưa?”
Văn Quân Chỉ nhíu mày: “Rốt cuộc cô là ai?”
“Người đến cứu anh.” Bách Chu nói: “Bên trong thứ anh chàng giao hàng kia đưa cho cậu, có một phần là cơm của người chết, một khi ăn vào, sẽ bị những ác linh chết bất đắc kỳ tử quấy rầy. Bọn chúng sẽ hút dương khí trên người cậu, cuối cùng cậu sẽ bị ma xui quỷ khiến lái xe đến ngã tư nơi bọn họ chết rồi bỏ mạng, sau khi chết sẽ trở thành đồng bọn với họ, bất cứ ai cũng không có cơ hội đầu thai chuyển kiếp.”
“Điều này giống như tìm thế thân ở dân gian.”
Bách Chu nói đến đây, dừng một chút rồi hỏi: “Cậu chưa ăn những món đó đúng không?”
Văn Quân Chỉ nói: “Chưa ăn.”
“Vậy thì tốt.” Bách Chu thở phào nhẹ nhõm, hình như là nhớ ra điều gì, hỏi, “Mùi hương thì sao? Cậu có ngửi nó không? Nhất là bát thịt kho tàu trong đó.”
Văn Quân Chỉ nhíu mày: “Có.”
Bát thịt kho tàu rất thơm, dù biết món ăn do con cháu đầu bếp cao cấp đương nhiên là tốt nhất, nhưng lúc ấy cậu ta không nhịn được hít mùi thơm của thịt.
“Không hay rồi.” Bách Chu nói: “Bát thịt kho tàu kia chính là cơm của người chết, thứ cậu ngửi được thật ra là khí âm độc hại được ác linh chết bất đắc kỳ tử lưu lại, cậu đã trúng kế của bọn họ.”
Văn Quân Chỉ cau mày, nói: “Vậy bây giờ tôi cần làm gì?”
Bách Chu do dự một lúc rồi đi lấy một cái lọ nhỏ trong ba lô đổ ra một viên thuốc rồi nói: “Đây là thuốc giải độc do người lớn trong nhà tôi làm ra, có thể giải khí âm độc hại, cậu nhanh ăn đi, nếu không âm độc sẽ thấm vào da thịt, muốn chữa cũng vô cùng khó khăn.”
Văn Quân Chỉ nhận thuốc, một mùi hương mát lạnh nhàn nhạt tràn vào mũi, cậu không nhịn được mà cho vào miệng ngay.
Nhưng ngay lúc này, lại phát sinh biến cố, ánh mắt cậu lạnh lẽo, dùng ngón tay bắn viên thuốc kia đi, vậy mà bắn trúng miệng Bách Chu.
Sắc mặt Bách Chu thay đổi nhanh chóng, lùi về sau hai bước, liều mạng móc cổ họng mình.
Khi “cô” làm những hành động đó, từ đầu đến chân đều thay đổi, biến thành anh chàng giao hàng máu thịt lẫn lộn.
Văn Quân Chỉ lạnh lùng nhìn anh ta rồi nói: “Đừng nói đến việc tôi sẽ dễ dàng tin tưởng một cô gái xa lạ, nhưng chỉ riêng kỹ thuật diễn xuất của anh thôi cũng đã rất vụng rồi.”
Hai mắt anh giao hàng đỏ như máu, chợt ngẩng đầu, hung dữ trợn mắt nhìn cậu, sau đó cả người lóe sáng, lao tới trước mặt Văn Quân Chỉ với tốc độ kinh người.
Đúng lúc này, cơ thể anh chàng giao hàng chợt run rẩy, sức mạnh và khí thế mạnh mẽ trên người anh ta lập tức yếu đi, dường như bị người ta rút ra trong chớp mắt.
Văn Quân Chỉ nhân cơ hội xoay người đá một phát vào đầu anh ta, khiến anh ta bay ra ngoài, đập vào kệ thủy tinh, phát ra tiếng rầm giòn giã.
Mà Bách Chu thật lại đứng cách đó vài bước, sắc mặt bình tĩnh, giơ tay lên, một ngón tay nhẹ nhàng chỉ về phía anh giao hàng, cả người anh ta lại lần nữa run lên, lộ ra vẻ sợ hãi đến mất hồn vía, sức lực toàn thân như bị rút ra, xụi lơ trên mặt đất, không thể đứng dậy.
Nội tâm Văn Quân Chỉ khiếp sợ.
Cô gái này mạnh quá!