Thưa ngài, đồ của ngài đã đến rồi - Chương 1
Chương 1:
“Xin…xin chào ngài, tôi, tôi là nhân viên chuyển phát nhanh XX,đơn… đơn hàng của ngài…, Durex……AIR mềm mịn thoáng khí……hết hàng rồi, đổi sang cái khác được không?”
******
Bặc Manh là nhân viên chuyển phát nhanh của trang web bán hàng trực tuyến XX, nhiệm vụ mỗi ngày là lấy hàng và giao hàng, tuy rằng công việc có chút vất vả, trước nay không ăn cơm đúng giờ, đi làm bất kể mưa hay nắng nhưng Bặc Manh vẫn rất hài lòng.
Dạo gần đây Bặc Manh có chút lo âu. Bởi vì dịch vụ giao hàng của công ty XX ngày càng mở rộng, từ giao đồ ăn đến giao trái cây, bánh ngọt, tiếp đó là hoa tươi, dược phẩm, bây giờ đến cả sextoy cũng được giao, phục vụ 24h, giao trong vòng 30p, thật là quá tiện lợi!
Bặc Manh tưởng rằng kiểu giao hàng này chắc chắn sẽ không có ai đặt, nhưng cậu đã sai rồi, cửa hàng sextoy là cửa hàng có lượt bán cao nhất, 1 tháng giao không biết bao nhiêu đơn, đến mức số lần Bặc Manh đến cửa hàng sextoy ngày càng nhiều.
Chủ cửa hàng sextoy là một ông chú trung niên, râu ria xồm xoàm lại còn dẻo miệng, nhìn thấy Bặc Manh đi vào liền nở một nụ cười thân thiện, nói: “Tiểu Bặc, lại đến rồi à?”.
Lúc đó Bặc Manh đang cầm điện thoại, đỏ bừng cả mặt, lắp ba lắp bắp gọi cho khách hàng: “Ngài Tô, đơn hàng Durex Air siêu mỏng mềm mịn ngài đặt đã hết hàng rồi…”
Tô Thịnh Lân ngồi trên ghế sofa, bên tai anh là tiếng nhạc xập xình, đèn liên tục nhấp nháy như trong quán bar. Hôm nay là sinh nhật bạn thân của anh, anh ấy đã mời đám bạn “tốt” dự sinh nhật, địa điểm tổ chức tại căn hộ cao cấp của Tô Thịnh Lân.
Theo lời của người bạn nối khố thì Tô Thịnh Lân là con cả, lại là người đàn ông độc thân kim cương, suốt ngày cuồng công việc, chỉ dành thời gian để tận hưởng cuộc sống về đêm, cùng lúc gọi điện cho đám bạn. Lúc này, nam nữ đang nhảy múa điên cuồng, phòng khách rộng lớn tràn ngập tiếng la hét và tiếng cười.
Tô Thịnh Lân ngồi xuống ghế sofa, bỏ mắt kính xuống, bực bội xoa xoa trán, nhạc dance với anh không khác gì tiếng máy kéo, giờ thì phòng khách của anh trở thành nhà máy sản xuất máy kéo.
Tô Thịnh Lân tuổi trẻ đầy hứa hẹn, năm nay đã ngoài 30, là CEO của một công ty nổi tiếng, cứ luôn ở trạng thái độc thân, trước nay không thiếu những tin đồn nhưng đến giờ anh vẫn chưa có bạn gái.
Anh vừa ngồi xuống, dựa vào sofa rồi ngửa cổ, đưa tay xoa xoa thái dương. Anh nhắm mắt lại muốn nghỉ ngơi một lát, ngăn chặn tạp âm của bữa tiệc. Kết quả lại có nhiều người đẹp vây quanh mỉm cười nói:“Sếp Tô, uống một ly nha? Sếp Tô có mệt không? Em đỡ sếp Tô về phòng được không?”
Tô Thịnh Lân nheo mắt, bên ngoài danh tiếng của anh rất tốt luôn là 1 quý ông, chỉ muốn từ chối lời mời của những người đẹp này một cách lịch thiệp. Điện thoại bỗng nhiên reo lên.
Là một số lạ.
“Xin……xin chào ngài, tôi… tôi là nhân viên chuyển phát nhanh XX,đơn… đơn hàng của ngài…, Durex……AIR mềm mịn thoáng khí ……hết hàng rồi, đổi sang cái khác được không?”
Tô Thịnh Lân cau mày, nhìn lại điện thoại mình, cái gì mà siêu mỏng mềm mịn?
Tô Thịnh Lân nói: “ Cậu nói gì vậy?”
Bặc Manh nghe thấy âm thanh như muốn nổ tung từ điện thoại, nhạc ầm ầm điếc cả tai, còn có tiếng nam nữ la hét khiến người ta đỏ mặt tim đập thình thịch, mà giọng nam đầu dây bên kia có vẻ hơi khàn, với chất giọng trầm thấp đầy gợi cảm của một người đàn ông trưởng thành cùng với sự mệt mỏi, đã làm mặt Bặc Manh đỏ bừng như một quả dưa hấu cát.
Bặc Manh điều chỉnh giọng nói, cậu xoa xoa tai rồi lặp lại: “ Chào ngài, tôi là nhân viên chuyển phát nhanh XX, đơn hàng Durex Air mềm mịn thoáng khí ngài đặt đã hết hàng rồi, ngài có muốn đổi sang cái khác không?”
Bởi vì lặp lại một lần, nên Bặc Manh không còn nói lắp nữa, cậu không phải là một người nói lắp nhưng việc này thì thật khó nói, Bặc Manh hai mươi hai nồi bánh chưng, chưa từng kết bạn, trừ công việc lấy hàng ra cậu còn chưa bao giờ mua loại đồ này!
Tô Thịnh Lân lại nhìn vào màn hình điện thoại, cảm thấy kì lại, bao thoáng khí gì, sao anh lại có thể đặt thứ này?
Tô Thịnh Lân cầm điện thoại, lúc này bạn nối khố Hàn Dương vội chạy tới, nháy mắt với anh rồi nói: “ Đồ tôi đặt được giao hả? Tôi lưu số điện thoại của cậu á.”
Tô Thịnh Lân: “…”
Hàn Dương cầm điện thoại đi, nói vào điện thoại mấy câu sau đó cúp máy, lẩm bẩm: “ Bao thoáng khí cũng không có, mình quen dùng loại đó rồi, những cái khác quá dày, dùng không có cảm giác!”
Tô Thịnh Lân đeo kính lại, nheo mắt nhìn Hàn Dương, bị nhìn chằm chằm khiến cho Hàn Dương lạnh sống lưng, chân chó lập tức chạy đi, ngồi trên sofa, mỉm cười nói: “Anh em tốt, phòng khách của cậu hôm nay cho tôi mượn nha, có thấy mỹ nữ đó không, ha ha, tôi theo đuổi cô ấy một tháng rồi á, hôm nay thì xong rồi, nhà cậu đến một cái bao còn chẳng có, cậu có thật là đàn ông không vậy? À đúng rồi, cho tôi mượn phòng tắm, một lát đồ tôi đặt sẽ đến, cậu lấy rồi thanh toán trực tuyến giúp tôi nha.”
Tô Thịnh Lân nhìn chằm chằm Hàn Dương tự quyết định xong phủi mông rời đi, sau khi rời phòng khách nhà anh chắc hẳn anh ta đã đi tắm.
Tô Thịnh Lân ra sức xoa thái dương, cảm giác như bản thân sắp nổ tung, nam nữ trong phòng khách vẫn đang điên cuồng nhún nhảy, tiệc tùng và sự nổi loạn khiến anh có chút chán ghét, nheo mắt lại và chuẩn bị bước vào phòng ngủ.
Mấy người đẹp đi tới chỗ anh, cười nói: “Sếp Tô, anh mệt à? Tôi đỡ anh được không?”
Tô Thịnh Lân không nói gì, gạt tay sang một bên. Lúc này, âm thanh “Dingdong” của chuông cửa vang lên , phản ứng đầu tiên của Tô Thịnh Lân chính là chuyển phát nhanh bao cao su.
Tô Thịnh Lân đến mở cửa, dù có thể nhờ người khác nhận giúp. Nhưng Tô Thịnh Lân cảm thấy không thể để người khác nhận giúp loại chuyển phát nhanh này, tránh hiểu lầm.
Bặc Manh chạy xe đạp điện một đường nhanh như chớp, đây là toà chung cư xoa hoa, bảo vệ khu này đặc biệt nghiêm ngặt, không có giấy thông hành một chiếc xe cũng không được qua, ngay cả xe đạp điện của Bặc Manh cũng không thể, Bặc Manh tức tốc đăng ký ở chỗ bảo vệ , để lại chứng minh thư, sau đó đem túi bao cao su được gói kĩ càng rời đi. Bặc Manh vừa nhìn điện thoại vừa chạy, còn hai phút nữa mới đến 30p, nếu quá giờ vẫn chưa giao thì sẽ bị khách hàng khiếu nại và trừ tiền.
Bặc Manh chạy thật nhanh qua cổng, tiểu khu đặc biệt xa hoa, các nhà đều có kiến trúc đối xứng, một tầng chỉ có một hộ ở, Bặc Manh lao nhanh ra khỏi thang máy, chạy nhanh đến cửa và nhấn chuông.
Lúc Tô Thịnh Lân ra mở cửa anh thấy một thanh niên giữa trời đông đổ mồ hôi khắp mặt đang thở hổn hển.
Chàng thanh niên hơn 20 tuổi, cậu ấy trông khá năng động mang lại cho người ta cảm giác toả nắng và đầy sức sống, dáng người cao gầy mảnh khảnh, ngoại hình ít nổi bật, ít nhất thì không hề xấu khi ở trong đám đông, nhưng chắc chắn tìm thấy cậu ấy cũng không dễ dàng.
Chàng trai thở hổn hển, khuôn mặt lấm tấm mồ hôi vì chạy suốt quãng đường. Áo khoác mở đến ngực, áo trong không cài cúc, mồ hôi lấp lánh chảy dài khắp người cậu. Những giọt mồ hôi trên má lăn dài xuống yết hầu, thấm vào chiếc cổ áo nửa kín nửa hở.
Hai má cậu ửng hồng nhưng dưới làn da nâu của cậu nên nhìn không rõ lắm, có lẽ do món hàng xấu hổ nên cậu cười, mà nụ cười cũng rất ư là ngại ngùng, nhưng trông cậu ấy lại có chút….đáng yêu?
Tô Thịnh Lân cảm thấy mắt mình lại lên độ, nên anh nhờ thư ký đặt lịch khám mắt.
Cánh cửa vừa mở ra, Bặc Manh đã bị người đàn ông làm cho giật mình.
Bặc Manh đã hơn 20 tuổi như đến giờ vẫn chưa có bạn gái, bởi vì gia cảnh khó khăn, Bặc Manh dùng cả đời để học và làm, không có dư tiền của và thời gian để nói chuyện yêu đương.
Nhưng như vậy không có nghĩa là cậu thích đàn ông, Bặc Manh vừa rồi đã bị sốc bởi một người đàn ông.
Người mở cửa làm một người đàn ông khoảng 30 tuổi, anh không già nhưng trông rất trưởng thành, anh mặc quần áo ở nhà nhưng có vẻ còn đắt tiền hơn những bộ quần áo sang trọng nhất của cậu, anh cao và ăn mặt rất có gu. Mắt anh nheo lại, anh đeo một cặp kính không gọng, đôi mắt sắc bén và xa xăm của người đàn ông.
Người đàn ông có đôi môi mỏng rất gợi cảm, toát lên vẻ trưởng thành, tao nhã. Anh thuộc tầng lớp thượng lưu mà Bặc Manh không bao giờ được tiếp xúc.
Bặc Manh sửng sốt trong giây lát, cảm giác tim mình đập mạnh, cậu cố gắng nở một nụ cười, đưa túi giấy cho đối phương bằng hai tay, rồi nói: “Thưa ngài, đơn hàng ngài đặt đã đến”
Tô Thịnh Lân nhìn lướt qua người thanh niên, nhận túi giấy từ cậu, anh cảm thấy ngoài khám mắt ra, anh nên khám những phòng khám khác, bởi vì khi nhìn người thanh niên đối diện cả người anh đổ đầy mồ hôi, trong lòng bồn chồn khó tả.
Tô Thịnh Lân nhếch miệng, nói: “Cảm ơn”
Bặc Manh lại bị bất ngờ bởi giọng nói của anh, giọng nói này quá hoàn hảo. Giọng nói của Bặc Manh hơi trong trẻo, vẫn còn là giọng nói của thiếu niên, rất có sức sống, cậu ghen tị với giọng nói này.
Bặc Manh đưa túi hàng ra nhanh chóng quay người rời đi, ngoài cảm giác ngứa ran và trong lòng có chút hồi hộp thì Bặc Manh cũng không nghĩ nhiều, dù sao thì đó cũng chỉ là một chuyến giao hàng tình cờ, có thể sau này cũng không gặp lại anh nữa.
Tô Thịnh Lân nhìn cậu bước vào trong thang máy, sau đó anh đẩy kính lên rồi đóng cửa lại, liếc nhìn chiếc túi giấy trong tay được đóng gói cẩn thận, bên trên có dán một tấm nhãn nhỏ và một tờ hoá đơn
Trên đó viết rằng——
Durex và sextoy: 12 món.
XX Hiệp sĩ giao hàng Bặc Manh sẵn sàng phục vụ bạn, Hoan nghênh quý khách lần sau lại đến.
Tô Thịnh Lân thuận tay bóc cái nhãn ra, ném túi giấy vào cửa phòng khách, cầm nhãn dán vào phòng ngủ, cười khúc khích nói: “Bặc Manh? Thật là thú vị”
******
Bởi vì hôm qua tiệc sinh nhật của Hàn Dương tổ chức ở nhà của Tô Thịnh Lân, nên cả đêm qua Tô Thịnh Lân ngủ không ngon giấc, hơn 2 giờ sáng mới kết thúc. Nửa tiếng sau anh nghe một tiếng “Bịch!”, sau đó một giọng nữ thét lên: “Tôi không ngờ anh là con người nông cạn như vậy! Đồ biến thái!”
Nói rồi người phụ nữ đóng sầm cửa rời đi, Hàn Dương ôm mặt bị tát, đặt dấu chấm hết cho hành trình tán gái kéo dài một tháng của bản thân mình, anh ta kéo Tô Thịnh Lân đi uống rượu và kể lể đến 4 giờ sáng. Hàn Dương say xỉn nói muốn đi làm, sau này sẽ không bao giờ tán gái nữa, rồi bỏ đi.
Thế giới cuối cùng cũng yên tĩnh trở lại, Tô Thịnh Lân mệt mỏi ngủ 3 tiếng đồng hồ sau đó dậy tắm rửa rồi lái xe đến công ty.
Trong cuộc họp định kỳ sáng thứ hai hàng tuần, mọi người đều biết hôm nay áp suất không khí quanh sếp Tô thấp, nhìn quầng thâm mắt của anh là biết. Đôi mắt anh luôn nheo lại, phía sau tròng kính có ánh sáng lạnh lẽo.
Tô Thịnh Lân toả ra áp suất thấp cả buổi sáng, đến gần giữa trưa hắn mới cảm thấy dễ chịu hơn một chút.
Thư ký Tiểu Lâm thận trọng gõ cửa, nhẹ giọng hỏi: “Sếp Tô, cũng gần trưa rồi, ngài muốn ăn gì, tôi ra ngoài mua cho ngài.”
Tô Thịnh Lân đang nhìn chăm chú vào tập hồ sơ đấu thầu trên tay, khi nghe thấy thư ký nói, anh chợt mỉm cười. Tiểu Lâm dựng tóc gáy, cô đã theo sếp Tô được 5 năm. Người khác đều cảm thấy sếp Tô là người đàn ông kim cương, đẹp trai và lịch thiệp, nhưng Tiểu Lâm biết rất rõ, ngài Tô là một sinh vật nham hiểm, tính cách lạnh lùng, xấu tính và độc tài, mặc dù khi cười đẹp trai mê người nhưng cũng long trời lở đất….
Tiểu Lâm run rẩy nói: “Ng…..Ngài Tô?”
Lúc này Tô Thịnh Lân mới hoàn hồn lại, nhàn nhạt nói: “Không cần, trưa nay tôi về nhà ăn, đặt mua đồ ăn ngoài.”
Tiểu Lâm thở phào nhẹ nhõm, chạy đi ngay lập tức, một em gái đến bắt chuyện, nói: “Chị Tiểu Lâm, chị không đi mua cơm trưa cho sếp Tô hả?”
Tiểu Lâm vỗ ngực, mỉm cười nói: “Hôm nay không đi, sếp Tô nói trưa nay về nhà ăn, ngài ấy đặt cơm rồi.”
Cô nàng đó rất ngạc nhiên nói: “Cái gì? Về nhà ăn hả? Nhà sếp Tô cách thành phố cũng không gần, lái xe về rồi quay lại cũng gần 1 tiếng đồng hồ, sao lại đặt cơm giao về nhà? Đồ ăn gần đó ngon lắm sao?”
Tô Thịnh Lân không cảm thấy đồ ăn gần nhà ngon, nếu như muốn ăn ngon anh sẽ tự mình lái xe đến đó ăn. Anh chợt nhớ ra một điều rất thú vị và nảy ra một ý nghĩ, chỉ là cậu nhóc giao hàng tên Bặc Manh kia không giao hàng ở khu vực công ty, nên Tô Thịnh Lân đã không ngại cực khổ đi về nhà đặt đồ ăn và thử vận may.
“Xin… xin chào ngài, đồ……đồ ăn ngài đặt đến rồi.”
Bặc Manh cũng không biết tại sao bản thân lại nói lắp, rõ ràng cậu không phải người nói lắp, đây là lần thứ hai cậu giao hàng cho quý ông này, lần đầu là bao cao su, lần thứ hai thì bình thương hơn, là một bữa trưa giao về từ một nhà hàng cao cấp.
Đây không phải là lần đầu tiên Bặc Manh bị anh làm cho kinh ngạc. lần thứ nhất đối phương mặc đồ ở nhà, vừa giản dị nhưng cũng gợi cảm, nhưng lần thứ hai đối phương mặc vest, toàn bộ cơ bắp như ẩn như hiện dưới bộ vest đen cấm kỵ, đeo cà vạt ở cổ, người đàn ông vừa mở cửa vừa cởi cúc áo sơ mi, để lộ cổ tay rắn chắc.
“Ừng ực……”
Bặc Manh cảm giác như bản thân nuốt một ngụm nước miếng, suýt nữa mắc nghẹn.
Tô Thịnh Lân đặt một tay đặt lên nắm cửa, tay kia cởi nút tay áo, nhẹ nhàng kéo cà vạt. Mặt Bặc Manh càng đỏ hơn, cậu cúi đầu một chút. Tô Thịnh Lân thậm chí có thể nhìn thấy làn da màu lúa mì ở sau cổ áo của cậu, rất mịn màng, lúc nào cũng đồ mồ hôi trông rất có sức sống.
Tô Thịnh Lân nhếch miệng, đẩy kính lên nói: “Thực xin lỗi, tôi không chuẩn bị tiền lẻ, có thể vào trong đợi được không?”
“Vào….vào….”
Bặc Manh càng nói lắp hơn, cậu muốn tát vào mặt mình một cái, làm sao mới không nói lắp!
Tô Thịnh Lân mặc bộ vest lịch sự bước qua một bên, mỉm cười mở rộng lòng bàn tay hướng lên trên làm động tác mời chào. Bặc Manh có thể nghe rõ nhịp tim của bản thân, vang lên một tiếng “thịch”…..